Episode 4 Đám cưới, đám cưới về trên nìu jork 1

Ba người nói trên cũng như nhiều người khác đều nhận được thiếp mời của luật sư- Lý Hạo Hiên đến dự lễ vu quy của em gái y Lý Hi Hoa vào thứ Bảy cuối tháng Tám năm 1945. Dù bây giờ nhà cao cửa rộng bên Long Island nhưng một người như Lý Hạo Hiên đâu thể quên bạn bè cũ, láng giềng xưa.

Đám cưới linh đình, khách đến đông đảo, ăn uống suốt ngày. Một dịp vui đúng lúc quá. Chiến tranh với Nhật vừa dứt xong, đâu còn nơm nớp sợ tin dữ chợt tới cho những đứa con ngoài mặt trận nên ai nấy cùng vui thả dàn. Muốn vui thì còn gì bằng đi đám cưới?

Vì lẽ đó sáng thứ Bảy bạn bè Luật sư từ New York kéo sang tấp nập. Đồ mừng cô dâu là những phong bao màu kem đựng đầy tiền, tiền mặt chớ ngân phiếu thì khỏi. Kèm theo là tấm thiếp ghi rành rẽ tên người mừng, càng tôn kính Cố luật sư bao nhiêu thì tiền mừng cô dâu càng bộn bấy nhiêu.

Ông cố luật sư Lý Hạo Hiên tuýp Mạnh thường quân, ai có chuyện nhờ vả cũng không để cho thất vọng. Không hứa hão, không có lối chối từ “Tôi không đủ sức”. Không cứ bạn bè quen biết mà cũng chẳng cần sau này có thể đền đáp được hay không. Chỉ cần mỗi một thứ, đó là tình bạn, do đích thân đương sự nói lên. Chừng đó thì bất luận giàu nghèo sang hèn, Ông cố cũng lưu ý giải quyết giùm kỳ được, san bằng mọi trở ngại cho lúc thành toàn mới thôi.

Vì đức tính đó, Lý Hạo Hiên có nhiều bạn  bè và được tôn xưng làm ''Minh triết", thình thoảng còn có người thân mật gọi boss. Và để tỏ lòng tôn kính thì một món quà nhỏ mọn đủ rồi, đừng nói đến lợi. Một bình rượu chát nhà cất lấy, một giỏ bánh Whisky Dundee hay Panettone ngày lễ Giáng Sinh. Cùng lúc đó nếu biết điều thì nên kín đáo tự coi như mình có nợ để ân nhân có quyền cho gọi tới, mỗi khi có chút việc muốn nhờ lại.

Ngày cưới gả em gái là ngày trọng đại, đích thân Lý Hạo Hiên  ra đón khách tận bậc cửa lớn. Toàn bạn bè quen thân, tin cậy cả, trong số đó thiếu gì kẻ nhờ sự giúp đỡ mà làm nên sự nghiệp, nhân dịp vui mừng này mới dám gọi tiếng Boss lớn thân mật? Giúp đỡ đám cưới toàn là bạn bè tự động chạy tới. Chẳng hạn như khoản rượu, tất cả mọi thứ rượu đã có một ông bạn già bao hết, lại còn xung phong lãnh chân barman . Dọn bàn ghế, bưng thức ăn là đám bạn con trai của con trai lão quản gia. Nấu cỗ là Bà đầu bếp và mấy bà bạn trong khi bồ bịch cô dâu lãnh vụ treo đèn kết hoa tưng bừng đầy một khu vươn nửa mẫu.

Đã là khách thì Lý Hạo Hiên tiếp đón như nhau hết, tuyệt không có kẻ khinh người trọng. Xưa này vẫn vậy. Đặc biệt hôm nay Lý Hạo Hiên lên bộ đồ lớn cắt may thật khéo léo, chạy tới chạy lui lăng xăng nên anh nào không biết dám tưởng bậy là chú rể lắm!

Đứng sau Lý Hạo Hiên là hai trong số ba đứa con trai của ông quản gia. Đứa lớn tên Agatha nhưng trừ ông bố ra ai cũng gọi tắt Agat. Cậu cả này bị các bậc cha chú kỵ lắm nhưng bọn trẻ lại khoái. Gốc Ý, mới nhập tịch dân Mỹ có một đời mà vóc dáng được như hắn có thể gọi là lớn con: Agat cỡ thước tám nhưng nhờ mớ tóc quăn dày cộm nên trông cao hơn nhiều.

Khuôn mặt hắn đều đặn và rõ nét đa tình, miệng rộng môi dày và cằm lại lẹm vô một chút nên trông càng dâm tà. Người hắn hùng hục như trâu đến nỗi mụ vợ khốn khổ cứ nhác thấy cái giường là hết hồn! Người ta còn đồn rằng hồi còn nhỏ cậu Agat đi chơi bời đã vô động nào thì chỉ những em lỳ lợm, gân guốc nhất mới dám tiếp và chị em nào cũng nằng nặc tăng giá gấp đôi hết.

Mấy bà sồn sồn hông to miệng rộng thấy cậu cả là tha hồ ngắm nhưng đặc biệt trong đám cưới này có ngắm cũng vô ích. Vì dù có mặt cả vợ hắn và ba đứa con nhỏ, Agat vẫn ngấp nghé cô bé phù dâu Annabella  đang ngồi đằng kia, rực rỡ trong bộ phù dâu màu hồng, mớ tóc đen nhánh cài một vòng hoa màu trắng. Làm gì cô nàng không biết? Suốt một tuần nay hai đứa nhấm nháy nhau chán chê và sáng hôm diễn tập trước bàn thờ Chúa nàng còn bấm tay chàng một phát. Phù dâu bạo đến thế là cùng.

Đối với em Annabella  thì chẳng cần anh Agat phải hách. Mạnh khoẻ, gan dạ đủ rồi. Tính hắn rộng rãi, bụng dạ cũng hào sảng chớ đâu phải chỉ giỏi cái khoản kia? So với ông quản gia thì Agat thiếu đứt nết khiêm nhượng, dễ giận, dễ cáu, quyết định nông nổi. Vì vậy trong công việc làm ăn hắn giúp bố rất đắc lực mà ít ai tin một ngày kia hắn sẽ là người kế vị quản gia của gia đình luật sư.

 

 

Cậu hai Bertha, gọi tắt là Ber có thể nói là đứa con trai trong mộng của mọi gia đình Mỹ. Chăm chỉ, có hiếu, bố gọi đến là dạ ngay. Ba mươi tuổi đầu vẫn chưa vợ, vẫn ở chung với bố mẹ. Không hề cãi lại, không dám dây dưa với cô nào để gây phiền phức cho gia đình. Người tầm thước, mặt mũi không được bảnh trai cho lắm nhưng cũng phảng phất nét đa tình nghĩa là mái tóc xoăn rậm, cặp môi mong vừa- không như ông anh.

Típ người Ber chẳng phải trời sinh ra để chỉ huy. Hắn mềm quá, thiếu hẳn cái dũng lực buộc người khác phải tuân lệnh nên chắc chắn việc kế nghiệp chẳng bao giờ đến hắn.

Đứa con trai út trong nhà, cậu ba Aruza không đứng cùng hai anh phía sau lưng ông luật sư mà ngồi riêng một nơi, ở tuốt góc vườn. Nhưng có ngồi tách ra vẫn cứ bị thiên hạ chú ý như thường vì cả nhà chỉ có một mình hắn là dám cưỡng lệnh ông luật sư. Trông hắn không đa tình như hai anh, mái tóc đen láng chớ không xoăn. Da mịn như con gái nên hắn đẹp trai một cách thanh tú. Hồi còn nhỏ ông quản gia cứ e ngại thằng út quá nhiều nữ tính, mãi đến năm nó 17 tuổi ông mới yên chí.

Chủ ý của Aruza là tuyệt đối không muốn dính dáng đến việc nhà, không dây dưa vào công việc quản gia hay lãnh vụ của cố luật sư  nên ngồi cũng ngồi tách ra một nơi. Bên cạnh hắn là cô bồ cả nhà chỉ nghe nói, mãi hôm nay hắn mới dẫn về. Aruza giới thiệu rất chững chạc nhưng xem ra chẳng ai khoái vì nhà này quả không hạp với tuýp đàn bà con gái Mỹ. Họ chê cô này gầy quá, mặt mũi “trí thức” quá mà cứ chỉ quá xuồng xõa. Ngay cái tên nghe cũng lạ tai rồi, đàn bà con gái gì mà tên Hebe  Adams?  Nó Mỹ quá, ngắn ngủn quá… nghe không vô.

Ông quản gia làm như không chịu Aruza , điều đó thấy rõ. Chẳng là hồi trước hắn là con cưng trong nhà, sẵn sàng kế nghiệp sau này vì hắn giống bố in hệt ở chỗ ngoài sự khôn ngoan còn có một quyền lực tiềm ẩn, làm như trời sinh ra để làm lãnh tụ, hễ cất tiếng nói là thiên hạ không nghe không xong vậy.

Có điều chiến tranh vừa bùng nổ là cậu ba Aruzal hăng hái nhảy ngay vô Thủy quân lục chiến, coi lệnh cấm của bố như không có. Ai chớ ông quản gia đời nào chấp nhận để cho thằng con trai út nhào đầu vô chỗ chết, phục vụ cho những thằng ở đâu đâu và hy sinh một cách lãng nhách như vậy? Lập tức có màn tung tiền ra vận động ngầm, lo lót bác sĩ nhà binh. Vận động đủ mọi mặt, tốn kém kể gì nhưng làm sao cản nổi một gã con trai 21 tuổi khi nó nhất định xung phong?

Sau đó Aruza đi tác chiến, đánh trận tùm lum miền Thái bình dương, lên lon Đại úy và bắt nhiều huy chương. Năm 1944, tạp chí The World đi nguyên một phóng sự bằng hình ca ngợi chiến công hiển hách của Đại úy Aruza Davis. Tờ báo được một ông bạn đưa cho lão quản gia coi chứ người nhà đâu dám? Ông bố chỉ nhún vai lẩm bẩm: ”Cái thằng… chỉ hùng cho người ngoài !”

Đầu năm 1945, sau thời gian nghỉ dưỡng thương, Michael được giải ngũ mà không ngờ chính ông bố đã vận động vụ này. Nhưng về nhà mới có vài tuần thì chẳng cần bàn bạc hỏi ý kiến ai, cậu Út đã mau mau ghi tên học đại học Oxford để có cớ không phải ở nhà. Phải vụ đám cưới tiểu thư, nó mới bò về nhà để luôn thể trình diện vị hôn thê.

Ngồi sóng vai ở tuốt một góc vườn, Hebe lấy làm khoái chí nghe chàng kể những mẩu “chuyện vui” về mấy ông khách kỳ dị hiện có mặt trong đám cưới ngày hôm nay. Với cô nàng thì bất cứ chuyện gì vui lạ, ngồ ngộ đều khoái nghe lắm. Vậy nên Aruza càng ham kể…

Sau cùng Hebe nhận ra một đám bốn ông khách đang quanh quẩn quanh hũ rượu chát tổ bố. Nàng đoán mấy ông này phải có chuyện bối rối, bứt rứt chớ chẳng đi ăn cưới khơi khơi. Aruza khen ngay:

“Em nhận xét tinh lắm. Mấy cha đó chắc có chuyện nan giải, muốn gặp riêng Ông chú Luật sư hoặc "Chị đại"  để nhờ vả đấy. Thấy không, Luật sư đi đến đâu là mắt họ dõi theo theo đến đấy".

"Còn có nhân vật "chị đại" nữa ư? Sao không xuất hiện?"  Hebe ngạc nhiên hỏi!

"Anh cũng đâu có biết bả như nào đâu? Bả chả thèm hiện diện ai ngoại trừ Cố luật sư Lý Hạo Hiên. Gặp ai bà cũng đeo mạng lưới đen xì. Anh còn tưởng bà ta xấu lắm cơ ý! Nhưng ba anh khăng khăng bảo bả rất đẹp. Đẹp như Cytherea vậy!. Mà bả mới có 21 tuổi thôi. Cỡ đó, chắc vậy?!"  Aruza vừa nói vừa gật đầu khẳng định lại câu mình nói: " Ừm ... ừm..."

"Bả kị dị ha anh! Bả còn hơn cả "ông cố" sao?"

"Cái này anh không biết? Thôi chuyển chủ đề đi"

Aruza giơ hai tay lên nhún vai nhẹ.

 

Boss Lý Hạo Hiên đang đứng đón khách thì một chiếc Chevy đen ở đâu chạy tới tốp ở vỉa hè bên kia phía ngoài cư xá. Có hai thằng ngồi băng trước. Chúng lấy sổ tay ghi từng số xe một, không cần dấu diếm.

Agat vội phi báo: “Cớm, bố ạ!”

Ông quản gia vội chạy thông báo lại với Lý Hạo Hiên.

Lý Hạo Hiên nhún vai: ”Kệ chúng nó… Ngoài lộ thì chúng làm gì tha hồ. Mình đâu có mua hết đất nhà nước?”

Agat giận đỏ mặt. “Mấy thằng khốn… không nể nang gì hết!” Nó hăm hở nhảy mấy bậc cửa, chạy băng ngang cư xá tới kế bên chiếc Chevy đen, thò cổ vào toan hùng hổ với mấy thằng lái xe. Thằng cớm phớt tỉnh móc ví chìa tấm thẻ hình sự. Agat làm thinh lùi lại, nhằm cửa sau xe nhổ một phát nước bọt rồi quay lưng tà tà đi. Hắn cố ý mong cho thằng lái xe bực mình chạy theo để lọt vào cư xá là có chầu ăn đòn hội chợ, nhưng đời nào nó mắc mưu.

Vừa bước lên Agat vừa cằn nhằn: “Bọn FBI bố ạ! Nó lấy hết số xe.”

Vụ FBI cho nghiệp vụ tới “đi đám cưới” đã được tiên liệu rồi nên theo lời khuyến cáo của Lý Hạo Hiên hay chính xác hơn là chủ ý của ''chị Đại'', bọn đàn em và mấy ông bạn thân nhất bữa nay đều xài xe đi mượn hết. Thằng Agat nóng giận vô lý thật nhưng xét ra cũng có lợi là chứng minh cho bà con anh em biết chẳng ai mời cớm đến mà e ngại.

Giận thì Lý Hạo Hiên không giận vì từ bao lâu rồi hắn vẫn chủ trương là trên cõi đời này có nhiều khi bị người ta chửi vào tận mặt cũng vẫn phải nhịn nhục lờ đi với niềm an ủi miễn còn sống được, còn mở mắt ra được thì còn có ngày một thằng hèn yếu nhất có quyền rửa hận một tay thế lực nhất. Nhiều anh phải phục lăn Lý Hạo Hiên ở điểm nhịn nhục này. À, còn phải kể đến chị Đại nữa.

Ở sân sau ban nhạc bắt đầu chơi. Khách khứa đủ mặt rồi. Lý hạo Hiên bèn quên béng vụ FBI để hớn hở dẫn hai thằng con ông quản gia trở vô.

Khu vườn rộng đen nghẹt cả trăm người. Ai khoái khiêu vũ thì nhảy lên chiếc sàn gỗ kê cao khỏi mặt đất chung quanh treo đèn kết hoa. Bằng không thì ngồi dài dài khắp vườn vì chỗ nào cũng có bàn, thức ăn thơm ngon chất như núi và rượu chát, thứ nhà làm đặc biệt thì từng hũ lớn 5 lít một.

Bàn danh dự của cô dâu chú rể dĩ nhiên phải cao hơn một chút. Bọn phù dâu phù rể đứng ngồi quây quần quanh cô dâu Lý Hi Hoa. Đám cưới tổ chức đặc biệt theo phong tục cổ của người Việt, dĩ nhiên cô dâu chẳng hài lòng chút nào. Nhưng có “nhà quê” cũng phải chịu, phải chìu vì nội cái vụ chọn thằng Joyce Rizzi làm chồng cũng đã nghịch ý ông anh quá xá rồi! Vì đối với gia đình này thì Joyce Rizzi không hoàn hảo, "Ngu",phải bỏ xứ Neveda đi vì có chuyện lộn xộn với pháp luật. Lên New York sống nó gặp Lý Hi Hoa và chớp luôn con em. Trước khi gả em gái, dĩ nhiên Lý Hạo Hiên phải cử một số đàn em tin cẩn đi Nevada để điều tra về gia thế cậu rể tương lai. Thì ra Joyce bị dính vô một vụ súng ống sao đó nên phải trốn chứ thực ra vụ này giải quyết dễ như ăn cháo. Nhưng cái hay trong vụ này là Lý Hạo Hiền đã đánh hơi ra vụ thầu sòng bạc ở Nevada kiếm ăn rất ngon nên tiện thể sai bọn đàn em đi làm một công hai việc. Chị Đại cũng tỏ ra rất hứng thú với cụ sòng bạc này.

Lý Hi Hoa thực ra không đẹp vì thuộc tuýp con gái tuy gầy nhưng lấy chồng ít năm sẽ mập thù lù. Tuy nhiên nhờ còn con gái và nhờ bộ đồ cô dâu trắng muốt, cô bé trông lộng lẫy, xinh đáo để. Ngồi bàn danh dự mà tay nó cứ luồn xuống phía dưới bấm đùi chú rể, môi còn chúm lại hôn gió lia lịa.

Download

Like this story? Download the app to keep your reading history.
Download

Bonus

New users downloading the APP can read 10 episodes for free

Receive
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download NovelToon APP on App Store and Google Play