- Rồi xong rồi!
Quân mệt nhoài ngã vật ra giường. Hôm nay là một ngày quá dài đối với không chỉ anh, cậu mà còn cả ekip.
Từ hôm qua đến giờ mọi người xuống Bến Tre để quyên góp từ thiện, hỗ trợ bà con đỡ khổ. Đi dù mệt nhưng cũng đầy cảm xúc. Bên cạnh những phút giây êm đềm bên sự thân thiện của con người nơi đây, Quân lần đầu lắng lọng lại, trải nghiệm hơn với những mảnh đời khó khăn. Quân và cậu cùng ekip đã mua những bình chứa nước sạch rồi dẫn nước về cho bà con xài. Thương lắm, anh đã thử nếm nước ở đấy. Mặn, chát, chua và đăng đắng là tất cả những gì Quân cảm nhận được. Anh tự hỏi làm như nào họ có thể sống như thế được. Có bữa, anh thấy một cụ ông nhìn chăm chú vào chai nước 350ml mà vị chủ tịch uỷ tặng anh, anh thấy được sự khát khao, trân quý ở đáy mắt cụ. Anh thấy những nụ cười sung sướng và cả những giọt nước mắt hạnh phúc của người dân nơi đây khi Denis cầm vòi nước ngọt đổ đầy vào những thùng phi to khổng lồ. Thương lắm, bà con miền Tây ơi.-
----------------------
Denis mở cửa đi vào, tay cầm chiếc mặt nạ vừa xé bao, xăm xăm đi đến rồi đắp lên mặt Quân. Vừa đắp vừa lẩm bẩm:
- Đấy\, dán vào. Cấm bảo em sao lại để mặt anh mọc mụn nhé. Vả cho đấy!
- Cảm ơn em. Thương ghê-
Quân cười cười, kéo cậu ngồi lên đùi mình. Luồn ngón tay vào mái tóc trắng bạch kim hơi xơ xác của cậu, Quân thích cảm giác này, tuy nó xơ nhưng vẫn còn mềm mại và còn thơm nữa
- Den\, dưỡng tóc đi em. Tóc xơ quá rồi
- Ừ\, để em coi sao. Cũng tính đấy nhưng quên bẵng
Cả hai lại rơi vào im lặng. Quân thì vuốt tóc Denis, còn cậu thì nhắm mắt lại chắc không ngủ đâu, suýt thôi.
- Vé máy bay huỷ rồi\, giờ làm sao? Anh còn cuộc hẹn kia mà-Anh hỏi cậu\, giọng có chút bất an
- Để xem sao đã\, đừng có cuống. Chẳng phải đã nhờ trợ lý rồi sao. Xấu nhất thì huỷ hoặc call video thôi.-Denis trấn an
- Ừ\, nhưng mà vẫn lo.- Anh nhớ Ensy rồi\, chắc nó lại đang chờ trước cửa đấy
- Này\, rốt cuộc là thương em hay thương Ensy?
Quân im lặng, cậu cũng im lặng. Nghĩ trong đầu, chắc bảo là thương Ensy chứ gì, không thương cậu đâu. Denis nghĩ thế nhưng lòng chùng xuống, tâm trạng sụt hẳn
- Anh thương Ensy\, nó bên cạnh anh 8 năm rồi. Còn em hả?
- Sao? Ghét tôi chứ gì đúng không - Denis bĩu môi giận dỗi
- Anh không thương em!
Quân nói thế nhưng lại cúi xuống thì thầm vào tai Denis "Anh yêu em cơ" còn tính hôn cậu nhưng vướng cái mặt nạ. Denis nhân cơ hội dậy rồi chạy biến. Trước khi vọt ra khỏi phòng còn để lại một câu
- Muốn gì thì đi rửa mặt mau\, có biết mặt nạ đắng lắm biết không hả???
Quân cười hiền nhìn theo Denis. Em ấy lại ngại ngùng rồi.
***Download NovelToon to enjoy a better reading experience!***
Updated 40 Episodes
Comments