NovelToon NovelToon

Ẩn Mình

Episode 1 Phải lết mông tới nhờ cố nhân thôi. "Chị Đại"

Đinh Trường có việc ra Tòa, Tòa đại hình New Fork, Phòng 5 để nghe công lý phán xét, trừng trị hai thằng khốn nạn, toan tội bạo hành cưỡng bức con gái lão . Ngài Chánh án uy nghi, bệ vệ vén áo thụng đen như sắp đích thân ra tay trị hai thằng nhãi ranh đang xớ rớ trước tòa. Giong ngài chánh án  sang sảng, lạnh tanh:

- Tụi bay hành động như những tên côn đồ tồi tệ nhất. Tụi bây làm như thú dữ ở rừng ra vậy! Cũng còn may kaf cô bé đáng thương kia chưa bị tụi bây xâm phạm tiết hạnh \, bằng không thì mỗi đứa 20 năm chắc…

Cả hai thằng làm mặt như hổ thẹn, hối hận lắm. Tóc chúng hớt cao, mặt mũi sáng sủa quá. Nhưng chúng quả là thú vật, thú vật lắm mới dám càn rỡ như vậy. Đinh Trường nghĩ thế, nhưng không hiểu sao lão vẫn mang máng cảm thấy có một cái gì đó giả tạo bên trong vụ xử lý.

Dưới cặp lông mày xổ như cây chổi, đôi mắt sáng lấp lánh ánh sáng của ngài chánh án khẽ liếc nhìn khuôn mặt bí xị của Đinh Trường rồi dừng lại trên chồng đơn xin khoan hồng trước mặt. Ngài cau mặt, rồi nhún vai như sắp xếp phải có quyết định ngược lại với chính lòng mình.

- Xem xét vì hiện tại còn nhỏ\, chưa có tiền án và con nhà đàng hoàng… Vả lại xét theo luật pháp được đặt ra chẳng phải để trả thù\, tòa tuyên phạt mỗi đứa một năm tù\, cho hưởng án treo!

Bốn mươi năm hành nghề chủ xe đòn, chôn người chết nên Đinh Trường giận sôi sung sục nhưng vẫn ngậm miệng làm thinh. Con nhỏ xinh đẹp là thế vậy mà ngày giờ này còn đang nằm liệt giường, chiếc cằm bể bị kẹp chặt còn chưa cả lành ,thế mà cả hai thằng khốn kia, hai thằng súc vật kia lại ra về ***** thả. Vậy chẳng khác nào tòa phường tuồng rồi còn gì? Kìa bố mẹ chúng đang tíu tít bao quanh cậu quý tử. Họ sung sướng, họ cười hả hê.Còn lão! Con gái lão thì sao!?

Đinh Trường nghiến răng kèn kẹt, nghe nỗi niềm cay đắng dâng trào sùng sục trong lòng. Lão đưa khăn trắng lên để bịt miệng đang úng nước bọt lại, ngó xem hai thằng khốn đi tà tà trở ra. Tươi rói, chúng tỉnh bơ không thèm nhìn lão lấy một cái. Đành đứng trơ ra vậy. Cha mẹ chúng tôi tò tò đi theo: hai vợ chồng người Mỹ trạc tuổi, bề ngoài giả vờ tỏ vẻ bẽn lẽn nhưng ánh mắt vẫn cứ vênh váo ngầm. Đúng là khốn nạn.!!

Không nhịn nổi, Đinh Trường vuột khỏi hàng ghế hét toáng lên: “Được rồi! Tụi mày sẽ khóc như tao. Con cái của chúng mày làn khổ con gái tao thì tao sẽ cho tụi mày nếm thử mùi đau khổ! ”

Thấy vậy, mấy ông luật sư đi sau cùng đẩy các thân chủ đi tới, đi nhập một vào cùng với hai thằng con đang chậm bước hẳn lại làm như chúng tôi sẵn sàng đứng ra bảo vệ cha mẹ chúng vậy. Một bố lục sự đồ sộ còn đưng ra chắn lối của Đinh Trường, Sợ lão làm hoảng... Nhưng có chuyện gì xảy ra đâu?

Bao nhiêu năm lập nghiệp ở đây, ăn nên làm ra được cũng vì y một mực tin tưởng ở công lý, ở cái xã hội trật tự này. Đứng ngẩn ngơ trước tòa, căm thù đến tóe khói, đầu óc chỉ lởn vởn ý định trả thù, nghĩa là sắm ngay một khẩu súng, bắn bỏ mẹ hai thằng khốn, nhưng Đinh Trường cứ phải cắn răng an ủi mụ vợ béo tròn như con lăn đang đứng lặng người đi vì chưa hiểu được chuyện gì đang diễn ra:

-Thôi, vậy là ta bị chúng giỡn mặt rồi! Cứ điệu này phải lết tới nhờ chị Đại mới xong...

Thế là y quyết định tìm tới cố nhân, cố luật sự Lý thông qua chị mới xong. Tốn bao nhiêu thì tốn...

  oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo oOo

Episode 2 Con điếm.Trò chơi "tẩm quất"và "chị Đại"

Một mình trong căn phòng khách sạn diêm dúa ở phía Tây Hồ Chí Minh, kép Đặng Trường Sơn cũng mượn rượu giải sầu như bất cứ thằn đàn ông nào bị  vợ bỏ trên cõi đời này. Nằm ngửa trên tấm nệm đỏ, hắn đưa chai rượu nho Hennessy, Pháp  lên uống ừng ực, rồi vớ xô nước đá lạnh tợp vài ngụm đưa cay.

Bốn giờ sáng rồi nhưng trời vẫn rất âm u, men rượu bốc lên, đầu óc hắn chỉ lởn vởn  ý định“thịt” con vợ, nếu nó về đây. Nếu nó về đây. Chẳng lẽ giờ này “phôn” về cho vợ cũ, thăm hỏi mấy đứa con hay phá đám mấy thằng bạn, gọi dựng nó dậy? Kì cục quá.. Mình xuống dốc rồi. Chớ hồi đang  lên thì chợt thấy nhớ ra “phôn” chơi cho bạn bè mới là gọi tình sâu nghĩa nặng. Chán đời. Hắn cười cười nói, nhớ ngày nào chỉ chuyện lên, xuống của chàng danh ca Trương Sơn  cũng làm cho mấy cô đào lớn nhất nước nhức tim, loạn nhịp.

Mãi mới nghe thấy tiếng khóa cửa mở lách cách. Đặng Trường Sơn biết là con nhỏ đó về, nhưng vẫn làm bộ tỉnh bơ nốc rượu. Nó bước vô, nó đứng sừng sững ngay trước mặt, hắn cũng cứ ỳ ra. Coi, còn con đẹp quá đi chớ? Khuôn mặt thiên thần, đôi mắt tím huyền ảo, khổ người  mình dây vô cùng cân đối. Trên màn bạc nó càng lộng lẫy, mỹ miều hơn nữa. Chả trách anh nào anh nấy đều mê, sẵn sàng bỏ tiền mua vé xi-nê chỉ cốt để làm quen với Diễm My.

Trường Sơn lè nhè hỏi:

-Mày đi đâu về giờ này?

Nó buông một câu:

-Đi ngủ với trai.

Giận quá, hắn gạt tung cái bàn, nhảy lên túm cổ. Toan đập thì khựng lại, buông tay. Con lỗ cười ngặt nghẽo, cười phá lên. Đành phải đập. Họng nó la lớn:

-Ê, không đánh vào mặt. Tao còn đang đóng phim đó nghe!

Thế là Trường Sơn cứ bụng mà loi. Nó té ngửa,  hắn ngã theo, đè cứng lên người nó. Nó thở ra, thở hồng hộc, hơi thở nghe lại còn thơm nữa! Mẹ nó! Hắn lựa mấy chỗ nổi bọt thịt, phơi nắng đỏ hồng ở đùi, ở vai để thế mà tẩm quất túi bụi, dộng như hồi còn nhỏ quen bắt nạt mấy đữa nhỏ đầu đường xó chợ. Cái thuật “tẩm quất” này thấm đòn đáo để mà còn khỏi sợ để lại dấu vết, tang chứng như gãy răng, bể miệng.

Nhưng làm sao “tẩm quất” nó mãi được. Trường Sơn chịu. Nhỏ biết nên cười hắc hắc,  thách thức.Lớp lụa thêu bên trong lộ ra, nó là xoạc cẳng, nằm tô hô ra, phơi cái vùng cấm địa dương dương trước mắt hắn. Miệng la lớn:

-Đây này. Mày cứ đánh nữa đi. Đánh đi, Chỗ này này. Thật mạnh vào...Mày chỉ có thế thôi!

Chán quá, Đặng Trường Sơn  lồm cồm bò dậy,Hận lắm nhưng lại đánh không lại cái con phò này chỉ vì nó đẹp, nó đẹp quá đi. Diểm My cũng vùng dậy theo, nhún một phát là đứng phắt dậy, đứng chông nạnh trước mặt... rồi đi một đường đạo ưỡn ẹo, nhún nhảy chọc quê. Đúng là con phò non.

- Mày đập tao… ăn thua gì! Như con nít vậy… Cái thứ mày thì làm ăn gì? Không bằng một con nít! Vậy mà cũng đòi  là đàn ông. Bộ mày tưởng làm tình cũng như mày “sủa" mấy bài máy nước đó hả? Còn lâu! Thôi nhé\, bái bai Trường Sơn caaaaa.

Thế là nó biến vào phòng ngủ, khóa cứng của lại. Nhưng chưa kịp ấn nút chốt thì Đặng Trường Sơn đã lao đến chặn của lại. Giơ chân dạp phanh của ra. Xô con nhỏ nằm gọn trên giường.

Con nhỏ bất ngờ chưa kịp dựng dậy thì đã bị hắn ta lăn tới đè xuống xé toác lớp váy lụa thêu, giật phăng chiếc áo lót. Hắn sà xuống chặn môi con nhỏ không để cho nó kịp sủa, đồng thời đưa tay xoa nắn đồi gò bông to đại của nó. Nó thật là mềm và căng mọng. Đặc biệt là nhụy hoa cứ phải nói là hồng hào đáo để. Hắn tham lam chuyển dịch môi xuông cắn, mút chùn chụt nơi đầu vú.

Con nhỏ kêu rên liên tục. Tiếng kêu của nó thật dâm tà. Thảo nào nhiều thằng cứ đòi lên giường với nó dù chí ít là một lần.

Lấy lại được hơi. Nó hét toàng lên;

-Thằng khốn. Bỏ bà mày ra.

Nó đưa tay định túm lấy tóc Đặng Trường Sơn thì ngay lập tức bị túm gọn, khóa chặt bằng chiếc thắt lưng da buộc nơi đầu giường. Con nhỏ cứ la toàng lên.

Thằng đó cáu quá, giật phăng chiếc quần lót, đưa hai ngón tay cùng lúc chọc thẳng nơi cửa huyệt. Hắn không ngừng khuấy động bên trong, khiến một tràn dịch thủy trắng đục tràn ra ướt sũng nệm. Hắn lẩm bẩm chửi thề:''Đúng là con điếm!"

-Giờ ta cho mày biết thế nào mới là đàn ông. Con khôn!

-Mày là thằng chó chết. Chết bỏ mẹ m ... .Ưm .. ưm...

Đặng Trường Sơn đưa tay bụm lấy miệng con nhỏ. Nhưng không đánh, không nắn vì nó quá ư là đẹp nên hắn không nỡ. Hắn lại sà môi hôn nhưng ngay lập tức bị nhỏ cắn lại.

Hắn tức quá. Giật phăng chiếc thắt lưng, cởi sach quần. Giờ đây hắn trần như nhộng. Nhìn kìa, cái vật của hắn to vật vã, cướng cứng lên trông thật khiếp đảm.

Nhỏ thấy, thoáng đầu hơi sợ nhưng rồi lại cười vật vã:

-Mày đâu có là thằng đàn ông hẳn hon. Mày là một thằng điếm, thằng trai lơ. Bỏ mẹ cái đồ dâm đãng!

-Mày nói tao dâm đãng thì nên soi lại bản thân đi. Đêm nào cũng đi ngủ với trai ngoài đường. Trông giỏi thưởng một đêm. Hơi đẹp trai tí cũng thưởng một đêm. Cái loại đàn bà lẳng lơ như mày thì đừng có nên mặt với tao.

Nó nhếch mép, kêu hừ một tiếng.

Đặng Trường Sơn, mày thật là ngu xuẩn khi mà chọn nó. Mày đúng là một thằng ngu. Hắn nghĩ thầm.

Chẳng nói chẳng rằng, hắn đưa hai tay tách lấy hai cẳng của nó,rồi đưa cái vật to lớn vật vã cắm thẳng vào nơi của huyệt. Hắn cắm thật sâu. Nhỏ kêu ''a'' lên một tiếng. Rướn cái thân hình eo con bướm lên. Bụng nó phẳng lì. Khắp cơ thể nó chỗ nào cũng đẹp, cũng trắng hồng hào. Đặc biệt là cái lỗ của nó mới nhỏ mới nhiều nước làm sao!

Vách thịt của nó co thắt lại, ôm sát sao cái long trụ. Hắn khẽ nhăn mày. Hắn nghĩ: Con điếm này ngủ với bao nhiêu thằng vậy mà cái lỗ của nó vẫn chật và hẹp như vậy. Nhớ lại cái lần đầu tiên của nó cũng chật hẹp như này. Thật là kì lạ.

Hắn liên tục rút ra, cắm vào không ngừng nghỉ. Con nhỏ thở dốc liên tục. Ngực nó phập phồng lên xuống trông mới bắt mắt làm làm sao. Hắn đưa tay xoa nắn, đánh tét vào hai bên gò bông để hần vết tay đỏ ửng.

Chán tư thế này,, hắn bắt lấy hai cặp mông, dùng lực lật người con nhỏ lại. Cái bàn tọa phía trước mặt đầy đặn, nhắn nhụi. Hắn cứ lấy tay veo, rồi lại "tẩm quất". Hắn liên tục thụi cái long trụ đi vào. Con nhỏ đau điếng. Mông nó cong tỡn lên cao. Nó lả người đi, nằm sấp trên nệm. Hắn không chịu dừng, tiếp tục dùng tay năng mông đâm liên tục đến tận nơi tận cùng huyệt vị suốt hai canh.

Đặng Trường Sơn bật hơi. Hắn để cho tinh dịch của hắn tràn vào tử cung.

Hăn rút ra,ngồi bệt xuống sàn, chán nản mặt đối với hai bàn tay, mệt mỏi, cá thân người nằm vật xuống..

Một lúc sau, nhờ chịu đựng thất bại đã quen, cố gắng lấy lại tinh thần. Trường Sơn nhấc điện thoại lên, gọi 1 chiếc taxi ra phi trường cấp tốc. Phải bay về New York ngay. Chỉ có chị Đại mới có thể giải quyết giúp ta vụ này.

Khi đi hắn không quên cho con nhỏ uống thuốc tránh thai.

 @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @  @ @ @ @ @  @ @ @ @ @  @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @

Episode 3 Mớ rắc rối

Mục sư Ranfo Brikka người mập mạp in hệt một ổ bánh mì Ý. Quần áo bám đầy bột, y bực bội, dập chân thình thịch xuống nền đất cằn nhằn đám linh mục, đặc biệt là bực bội chuyện con bé Kate William và thằng tù binh Gray.

Chú làm công Gray lại đâm hoảng hồn vì vụ này: bộ đồ tù binh mặc vô rồi, đeo băng tay chữ xanh đàng hoàng rồi mà trễ giờ sang trại tập hợp thì nguy quá! Hắn thuộc đám vài ngàn tù binh Nga được trưng dụng làm thợ để phục vụ kỹ nghệ sản xuất cho Mỹ nên lỡ có chuyện lộn xộn phải trở về nghiệp tù thì đau khổ lắm lắm.

Mục sư lớn tiếng chất vấn:

“Mày tính bêu xấu gia đình nó hả? Mày biết là hết chiến tranh này mày sớm muộn cũng bị tống cổ về Aksay nên mày cố tình để lại cho con gái lão ta một cái bầu kỷ niệm chứ gì? Đò khốn nạn”.

Cu cậu Gray người thấp lùn, vạm vỡ vội vã cuống quýt đưa tay lên ngực thề:

“Thưa mục sư đáng kính… Tôi xin thề có Đức Mẹ, tôi không dám lợi dụng lòng tốt của ông chủ. Tôi thương cô chủ thiệt tình, tôi muốn xin cưới hỏi đàng hoàng. Tôi thật không nên không phải, nhưng nếu bị tống về xứ thì chẳng thế nào trở qua được. Đành phải xa Kate William vĩnh viễn. Tôi vô cùng thương tiếc”.

Lúc bấy giờ bà  Rose Fernando mới gắt to :

“Thôi im đi, đừng văn vẩn nữa. Anh biết phải làm gì mà, William? Thằng Gray cứ việc ở lại, có gì gởi nó qua Long Island với bà con mình”.

(Long Island là một hòn đảo nằm ở Đông Nam New York, Hoa Kỳ. Long Island nằm về phía đông của Manhattan.)

Ông Jone William nhăn mày, giay trán suy nghĩ. Ông lại quay sang nhìn lấy con bé Kate.

Kate chỉ có khóc. Con bé mập tròn, quê mùa quá và trông như có ria mép thế kia thì kiếm sao nổi một thằng chồng bảnh như Gray chứ? Cái thằng lại biết chiều chuộng đúng cách, đúng chỗ nữa! Quay sang phía bố, con bé nức nở:

“Ba không có cách gì giữ anh Gray lại sao. Nếu vậy thì con sẽ bỏ nhà này đi theo anh ấy. Con về Nga liền…”

Jone William ngắm con nhỏ. Đúng tuýp con gái bố. Nó hăng lắm, máu lắm. Có lần rõ ràng, ban ngày ban mặt nó dám âu yếm cạ cái bàn toạ to tướng của nó vào trán thằng Gray lúc thằng này cúi phía sau lom khom bưng khay bánh chất vô quầy. Vụ này không khéo dàn xếp thì tụi nó dám làm bậy lắm. Đành phải kiếm cách vận động cho nó ở lại, nhập tịch dân Mỹ.

Chỉ có một người thu xếp nổi. Cố luật sư chớ ai vào đây nữa?

Download NovelToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download NovelToon APP on App Store and Google Play